Ngày ấy... có những Judoka bên bờ sông Tiền!
Ngày nay chắc ít người còn nhớ, hơn nửa thế kỷ trước bên bờ sông Tiền đã có một phong trào Judo phát triển mạnh mẽ. Trước năm 1975, những cái tên Judoka của Tiền Giang đã từng "làm mưa làm gió" vùng đồng bằng Sông Cửu Long này có thể nhắc đến Cố võ sư Nguyễn Gia Bửu, Cố võ sư Nguyễn Văn Tần (Mây Tần), Võ sư Nguyễn Văn Minh (Minh Nhỏ), Cố võ sư Nguyễn Công Minh (Minh Lớn)...
Võ sư - Bác sĩ Nguyễn Văn Minh (Minh Nhỏ) trong thập niên 70 đã từng lên đất Sài Gòn để tập huấn cùng Giáo sư Phạm Lợi hơn 1 năm và sau này khi đất nước thống nhất Ông là Trưởng bộ môn Judo Tiền Giang đến đầu thập niên 90.
Hơn nửa thế kỷ trôi qua, đa phần các vị đã về miền thiên cổ, chỉ còn mỗi Võ sư - Bác sĩ Nguyễn Văn Minh (Minh Nhỏ), tôi may mắn được ông tặng những tấm ảnh quý giá như những mảnh ghép di sản của lịch sử Judo Việt Nam.
Hậu bối tri ân và xin lan toả thông điệp này để các Judoka trẻ ngày nay thêm tự hào về truyền thống Nhu Đạo của người Việt - của những người tiên phong thắp đuốc và giữ lửa.
Hậu-bối Lý-Đại-Nghĩa
Khởi đầu đam mê Judo
Trước năm 1975, Judo tại Tiền Giang đã chứng kiến sự nổi bật của nhiều võ sư tài năng, trong đó có những cái tên không thể không nhắc đến như Cố võ sư Nguyễn Gia Bửu, Cố võ sư Nguyễn Văn Tần (Mây Tần), Võ sư Nguyễn Văn Minh (Minh Nhỏ), và Cố võ sư Nguyễn Công Minh (Minh Lớn). Vào cuối thập niên 60, Võ sư Nguyễn Văn Minh đã không ngừng nâng cao kỹ thuật và kiến thức của mình khi lên Sài Gòn tập huấn cùng Giáo sư Phạm Lợi hơn một năm.
Hành trình chinh phục đai đẳng Judo
Võ sư Nguyễn Văn Minh bắt đầu sự nghiệp thi đấu Judo từ năm 1965 khi ông đạt huyền đai đệ Nhất Đẳng. Sau đó, vào năm 1968, ông tiếp tục thi huyền đai đệ Nhị Đẳng tại Cần Thơ, nơi mà chính Giáo sư Phạm Lợi đánh giá và chấm điểm. Trong quá trình thi Nhất Đẳng, ông đã đánh bại 10 đối thủ bằng đòn Soei Nage, một kỹ thuật đặc trưng của ông. Khi thi Nhị Đẳng, ông đã hạ gục một phi công nặng 80kg chỉ bằng đòn Soei Nage - điều này khiến đồng môn thời bấy giờ đặt cho ông biệt danh “Vua Soei Nage”.
Đưa Judo đến với quê hương
Năm 1970, Võ sư Nguyễn Văn Minh thành lập võ đường Phú Sĩ tại thành phố Mỹ Tho, đánh dấu sự khởi đầu của việc truyền bá bộ môn Judo tại Tiền Giang. Ông đã đào tạo ra nhiều thế hệ môn sinh Judo và cùng với Cố Võ sư Mây Tần tổ chức các võ đài, trọng tài thi đấu, biểu diễn và giao lưu giữa các tỉnh, huyện trong khu vực. Những năm tiếp theo, ông đã tiếp tục học hỏi và phát triển các kỹ thuật võ thuật khác, bao gồm Karate và các chiêu thức đánh đài, khi ông cùng Cố Võ sư Mây Tần lên Sài Gòn học Karate hệ phái Goju Ryu vào năm 1973.
Nghỉ ngơi và học tập, tiếp tục cống hiến cho võ thuật
Dù có sự nghiệp võ thuật nổi bật, nhưng vào năm 1987, ông quyết định tạm rời xa võ thuật để học ngành y và trở thành bác sĩ. Năm 1990, khi trở về Tiền Giang công tác tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh, ông không hề từ bỏ đam mê võ thuật. Sáng làm bác sĩ, chiều ông tiếp tục dạy Judo cho các thế hệ trẻ.
Sự nghiệp và đóng góp vượt thời gian
Với những đóng góp không ngừng cho nền võ thuật Tiền Giang, Võ sư Nguyễn Văn Minh đã nhận được sự tôn vinh từ cộng đồng. Năm 1995, ông được trao tặng Huân chương danh hiệu “25 năm vì sức khỏe Nhân dân”. Sau đó, ông còn đảm nhiệm vai trò Giám đốc Trung tâm Pháp Y tỉnh Tiền Giang từ năm 2006, giữ chức vụ này trong 11 năm. Năm 2009, ông tiếp tục được bầu làm Trưởng Bộ môn Judo tỉnh Tiền Giang, tiếp tục dìu dắt và phát triển bộ môn Judo tại địa phương.
Di sản và tầm ảnh hưởng
Ở ngưỡng tuổi bát tuần, Võ sư Nguyễn Văn Minh (Minh Nhỏ) vẫn tiếp tục là nguồn cảm hứng lớn cho các thế hệ võ sinh. Với những cống hiến và đóng góp không mệt mỏi, ông đã khẳng định được vai trò quan trọng trong việc phát triển Judo tại Tiền Giang, một di sản mà thế hệ sau sẽ không bao giờ quên. Sự nghiệp của ông không chỉ là những chiến thắng trên thảm đấu mà còn là tấm gương sáng về sự tận tâm, đam mê và lòng kiên trì trong việc gìn giữ và phát triển võ thuật.
Võ sư Nguyễn Văn Minh đã thực sự trở thành một biểu tượng, một người giữ lửa Judo bên bờ sông Tiền, góp phần tạo dựng và duy trì truyền thống võ thuật quý báu của quê hương.